Lận Tông Kỳ bày ra vẻ mặt tự mãn, cảm thấy may mà bản thân phản ứng nhanh, nếu không để vợ tiếp tục nói sợ là phải chịu thiệt rồi.
Bất lực liếc nhìn Chử Hi, lí lẽ đâu ra đấy nói: “Bọn họ vốn cũng không tốt lành gì, chúng ta không thể uổng công chịu thiệt. Tiền kiếm được cũng không dễ dàng, có thể không tiêu thì không tiêu.”
Chử Hi nghe vậy nhoẻn miệng cười: “Được rồi, nghe anh vậy, vẫn là anh thông minh.”
Động tác trên tay cô nhẹ nhàng hơn, cảm thấy lần này anh bủn xỉn đúng chỗ rồi.
Lận Tông Kỳ có chút xấu hổ: “Thường thôi, chỉ là em mềm lòng mà thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây