Nguyễn Khê kéo cậu đi về phía trước, giọng nói trong veo: “Dẫn cậu đến một nơi tốt trước đã.
Lăng Hào không biết cô muốn dẫn mình đi đâu, đi theo cô một đoạn đường thì đã biết được. Dưới ánh trăng cậu thấy một hồ nước ở chân núi, trên mặt nước có một lớp sương mù, trên vách núi còn có nước chảy xuống róc rách, như một khung cảnh thần tiên vậy.
Bây giờ đã là đêm khuya, cho nên nơi này không có ai, mọi thứ đều im lặng chỉ có âm thanh của tiếng nước chảy.
Nguyễn Khê hít một hơi thật sâu, nói với Lăng Hào: “Có thể tắm ở đây đó.
Nước này là nước chảy liên tục, trên vách núi có nước không ngừng chảy vào, nước trong hồ vô cùng trong sạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây