Chu Tuyết Vân im lặng một lát, tự phỏng đoán: “Cháu gái của bí thư Nguyễn đó sao?
Cô ấy biết rõ gần đây Lăng Hào đã tiếp xúc với một đứa con gái, trước đó cậu từng cõng cô bé về từ khe núi, sau đó cô gái kia tặng trứng gà, kẹo sữa cho cậu. Nếu có qua lại với người nào thì có thể là cô gái đó.
Lăng Hào hạ thấp lông mày, mím môi không nói gì, coi như đã ngầm thừa nhận.
Chu Tuyết Vân dời ánh mắt nhìn về phía tấm ván cũ dựng ở vách tường, hít một hơi thật sâu, sau đó dùng một giọng nói rất ấm áp nói: “Không cho đi.
Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại không thể phản bác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây