Lưu Hạnh Hoa nói: “Lần này đưa chúng nó đến nhà máy dệt, chắc là chúng nó cũng hiểu ý của chúng ta, nếu còn biết điều thì sau này chắc là không đến nữa. Nhưng chúng nó mà biết điều thì cũng đã không từ quê xuống đây tìm mẹ.
Nghe Lưu Hạnh Hoa nói vậy, Nguyễn Khê không nhịn được cười: “Không biết xấu hổ thì sao? Ở đây khóc lóc lăn lộn, một khóc, hai làm loạn, ba thắt cổ? Chúng nó cũng đã đôi mươi rồi nên không dám đâu.
Nguyễn Thúy Chi cũng nói: “Tính tình vẫn hèn nhát giống ba nó nên không dám làm loạn đâu.
Nguyễn Chí Cao nói tiếp: “Nhưng chắc chắn cũng sẽ hết hy vọng.
Nếu không đến thành phố xem bọn họ sống thế nào thì còn tốt, đến xem rồi, vậy còn có thể không tiếc sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây