Cũng không có gì đặc biệt, chính là sắp xếp cảnh tượng khác nhau sau cửa kính nhà hàng, sử dụng ma-nơ-canh mặc quần áo do cô thiết kế và may ra, mỗi một cảnh phối với một bộ trang phục, đồng thời cũng có giới thiệu tương ứng.
Cả câu chuyện có tên là ngày thường của cô Thịnh.
Mùa đông âm mười độ, cô Thịnh mặc một cái áo khoác len cashmere được cắt may vô cùng đặc biệt, đeo gang tay và mũ, cạnh chân đặt một đôi giày trượt băng, cô ấy muốn cùng người cô ấy yêu đi trượt băng…
Mùa xuân âm mười lăm độ, hôm nay cô Thịnh mặc một bộ váy liền thân đi thả diều…
Sau khi viết giới thiệu ngắn xong, Nguyễn Khê tìm người đến làm theo thiết kế để thu hút sự chú ý, để người qua đường chú ý đến cửa kính cửa hàng này. Mà cảnh vật bên, từ mười ngày đến nửa tháng sẽ đổ một lần, cuối cũng là một tuần đổi một lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây