Nguyễn Khê cố hết sức kiềm lại hơi thở của mình, thấy trong mắt của anh có chút khổ sở, một lúc sau nói: “Cậu… Cậu để tôi suy nghĩ đã…
Ánh mắt Lăng Hạo lóe lên vài tia sáng: “Được, tôi không vội.
Cuối cùng nói xong lại nhìn Nguyễn Khê một lúc, rồi dán khuôn mặt nóng bỏng của mình lại gần, sau đó hôn lên môi cô.
Nguyễn Khê tìm lại hơi thở của mình: “Không phải nói không vội.. Để tôi từ từ suy nghĩ sao…
Lăng Hào: “Cậu cứ từ từ suy nghĩ, không ảnh hưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây