Cô ta cũng không muốn đến làm bảo mẫu cho người ta, nhưng thực sự thì Lục Viễn Chinh không tìm ra được việc khác cho cô ta làm, lại còn nhờ các bạn học khác tìm hơn một hai tháng mới tìm được, nghĩ đến việc bày hàng bán trên đường thì rất mất mặt, ít nhất thì làm bảo mẫu sẽ không có ai biết, ngoài mặt cũng nói là bà con ở trong nhà, nghe cũng có chút thể diện, vì vậy cô ta mới lựa chọn đến làm.
Nhưng ai lại biết được!
Lại gặp phải Nguyễn Khê!
Nguyễn Khê đáng chết!
Nguyễn Khê phải còn về may áo quần, nên không thể ở lại nhà bà cụ Châu lâu được. Cô ngồi nói vài câu với bà cụ Châu, lấy tiền công rồi đặt áo quần xuống, bèn đứng dậy quay trở về đường Đại Sách Lan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây