Nói xong cô ta nhìn về phía Hứa Chước, nói với vẻ vui sướng: "Anh không ngờ tới phải không? Cô ta vừa ở trường học đeo bám anh vừa có một nhân tình ở Thân Hải, gia đình có điều kiện khá tốt, ba là giáo sư, mẹ là bác sĩ. Ông bà nội và ông bà ngoại của người kia đều không đơn giản. Người kia và cô ta thân mật ở dưới nông thôn nhiều năm, những bức thư kia vô cùng buồn nôn. Cô ta chính là người chân đạp hai thuyền. Nguyễn Khê coi anh là kẻ ngu để lừa gạt và cũng chẳng khác nào cái mỏ để đào."
"Bộp!"
Tiếng bạt tai cắt ngang lời của Diệp Thu Văn, khóe miệng của cô ta chảy nhiều máu hơn.
Nguyễn Khê nắm chặt cổ áo của cô ta, ánh mắt trở nên hung ác: "Cô cứ thử nói thêm một câu linh tinh nữa thử xem! Không có chứng cứ mà dám bôi xấu nhân phẩm của tôi, muốn phá hoại quan hệ giữa tôi và Hứa Chước đúng không? Cô có tin hôm nay tôi đánh chết cô không?"
Diệp Thu Văn bật cười, khóe miệng chảy máu trông khá đáng sợ: "Cô cũng biết chột dạ, biết sợ à? Lăng Hào chính là nam! Là nam! Có vẻ trong lòng cô tên kia còn quan trọng hơn Hứa Chước đúng không? Thế thì cô đi tìm Lăng Hào đi, sao còn dây dưa với Hứa Chước? Một bên thì cùng Hứa Chước ở bên nhau nhưng trong lòng lại có người đàn ông khác. Cô vẫn luôn chân đạp hai thuyền, đúng là không biết xấu hổ. Cô thật bẩn thỉu!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây