Trần Vệ Đông ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Khiết, nhưng vẫn chưa lên tiếng ngay.
Nguyễn Khiết hơi không thoải mái, ôm lấy cặp sách, cúi đầu, hỏi cậu ta: “Anh muốn nói gì với em?
Trần Vệ Đông bị gió thổi híp cả mắt, quay sang nhìn Nguyễn Khiết, mãi một lúc lâu sau mới nói: “Em... cái đó... anh đợi em!
Nguyễn Khiết nghe không hiểu gì, hơi nheo mắt nhìn cậu ta: “Anh đợi em cái gì cơ?
Trần Vệ Đông do dự một lát rồi nói: “Năm nay tốt nghiệp cấp hai xong là có thể nhập ngũ rồi, anh vào quân đội phục vụ sớm hơn em một năm, đến lúc đó anh sẽ đợt nghĩa vụ của em kết thúc, rồi anh sẽ lại theo đuổi em.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây