Nhưng khi anh ấy không cười nói ra câu đó, những người bên cạnh lại bật cười.
Nguyễn Trường Sinh gồng một hồi thì không gồng nổi nữa, anh ấy cũng bật cười theo.
Cười một hồi, Lưu Hạnh Hoa lau nước mắt trên khóe mắt và nói: “Thôi đừng đùa nữa đừng đùa nữa, vừa đúng lúc cơm cũng đã nấu chín, đi ăn cơm trước đi, mấy đứa nhỏ chắc đã mệt lắm rồi, ăn uống xong thì đi nghỉ ngơi sớm, có chuyện gì thì để sáng mai thức dậy từ từ nói.
Nhưng bà ấy thực sự rất thích bầu không khí này, đã lâu rồi trong nhà không được rôm rả như vậy.
Không có trẻ con náo động, chung quy vẫn thấy thiếu chút niềm vui.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây