Buổi chiều Phùng Tú Anh gõ cửa phòng cô muốn dẫn Nguyễn Khiết đi mua đồ. Cô cũng không mở chỉ nói: “Không cần đâu, để dành tiền nuôi con gái lớn quý giá của mẹ đi, không có tiền thì không được.
Phùng Tú Anh bị lời nói gai góc, khó chịu của cô làm cho xấu hổ. Vì thế đứng ngoài cửa hít một hơi thật lâu, tự giễu cợt rồi quay người đi.
Cô ta cảm thấy con bé này quá vô lý, không chịu buông một chút.
Không muốn thì thôi, không muốn thì cô ta cũng đỡ phiền.
Nguyễn Thu Dương vì chuyện kem bảo vệ da mà nửa ngày sau vẫn thấy khó chịu. Lúc đi học cũng không nghe giảng, nằm ra bàn thất thần, nghĩ ngợi vì sao mình không thể có một lọ kem bảo vệ da như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây