Câu nói này vừa được thốt ra, chẳng khác nào cầm một con dao cứa vào mặt của Diệp Thu Văn.
Diệp Thu Văn không thể tiếp tục ngồi đây được nữa, gương mặt cô bé cứng đờ, sau đó đứng dậy vội vã chạy ra khỏi phòng khách.
Cô bé vừa chạy vừa lấy tay quệt nước mắt, hít hít mũi bước lên cầu thang đi lên tầng, sau khi vào phòng thì không đóng cửa, lập tức nằm úp mặt xuống giường bật khóc.
Nguyễn Thu Nguyệt ở bên cạnh bưng mặt nói: “Chị cả khóc rồi…
Đang nói thì cô bé lập tức sửa lại: “Không đúng, phải là chị Thu Văn khóc rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây