Hai ngày sau, công xã Thiên Phượng, bầu trời u ám. Lưu Hùng cõng Tiểu Hổ Tử mặt mũi lấm lem về tới nhà, vừa về tới của thì mẹ anh ta đã ra đón.
Mẹ Lưu Hùng đứng đón ở cửa, ngó đầu ra ngoài nhìn xung quanh nhưng nhìn nửa ngày cũng chẳng thấy bóng dáng Nguyễn Thúy Chi đâu, sốt ruột hỏi: “Thúy Chi đâu?
Lưu Hùng thả Tiểu Hổ Tử xuống, ba anh ta cũng đi tới bên cạnh. Lưu Hùng nhìn ba mẹ mình, cố gắng kiếm chế cảm xúc để bản thân bình tĩnh nhất có thể và nói: “Cô ta đòi ly hôn với con.
“Ly hôn? Ba mẹ Lưu Hùng đồng thanh hô lên, ngay cả biểu cảm cũng giống nhau như đúc, trợn trừng mắt không thể tin nổi.
Anh ta nói: “Nếu không có em trai cô ta ở đó, con đã đánh chết Nguyễn Thúy Chi rồi. Có phải tóm cổ lôi về thì con cũng sẽ lôi cô ta về bằng được. Nguyễn Thúy Chi có bản lĩnh thì hãy ở nhà mẹ đẻ cả đời đi, con muốn xem rốt cuộc em trai cô ta có bảo vệ, nuôi được cả đời không? Nhưng nếu Nguyễn Thúy Chi muốn tìm người đàn ông khác để tái giá thì không có cửa đâu. Cô ta không sợ mất mặt khi người khác mắng là không tuân thủ nữ tắc, con vẫn còn muốn giữ mặt mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây