Bàn tay lão Địch run run, sờ bả vai con trai, vành mắt đỏ bừng: "Tốt, tốt, tốt!"
"Trở về là tốt rồi, con mau đứng dậy đi."
Sau khi ông ấy nhìn thấy đứa cháu thì cười không ngậm miệng lại được, đưa tay kéo ba đứa trẻ sang rồi thân thiết trò chuyện, Lâm Ngọc Thư cắn môi máu.
Cô ta nói lí nhí: "Cha."
Đôi mắt Địch Tư Viễn chứa đầy sự phức tạp, năm đó con gái của ông ấy trơ mắt nhìn ông ấy bị đánh úp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây