Trần Thanh Di âm thầm cười khẩy, cô nhướn mày: "Tôi không cần, dù sao tôi cũng không thiếu tiền. Tôi thấy cô thì có vẻ rất muốn những thứ đó. Nhưng mà, e rằng cô đã tốn công vô ích rồi. Nói không chừng cha của cô đã sớm sinh em trai, em gái cho cô."
Trần Thanh Di chuẩn bị thăm dò cô ta. Để xem cô ta có biết chuyện của cha cô ta không, nếu biết được chút ít thì cô có thể đi theo manh mối giúp đỡ ông ấy tìm người, xa cách người thân là bi kịch lớn trong đời người.
Ông lão đáng thương.
Lão Địch híp mắt nhìn về phía Lâm Ngọc Thư, chỉ thấy cô ta rất bối rối.
Ánh mắt cô ta rối loạn, cáu kỉnh quát: "Cô biết cái gì? Nói!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây