“Đủ cái rắm!
Bà cụ Trần hét lên một tiếng, nói: “Cho dù Bắc Kinh là thủ đô thì cũng không thể giựt tiền như thế chứ? Là căn nhà như thế nào? Có giá trị tới mười lăm ngàn đồng như thế? Sao, vào đó ở là có thể bay lên thiên đàng hay sao? Ông trời ơi, tận năm ngàn đồng lận! Tới khi nào mới có thể trả lại tiền cơ chứ?
Bà cụ vốn cho rằng mấy năm nay qua số tiền cổ tức được đại đội chia cho cộng thêm tiền mà con cháu cho tích lũy được hai ngàn đồng đã là lợi hại lắm rồi. Không ngờ rằng số tiền đó chỉ có thể mua được một cái nhà bếp ở Bắc Kinh này mà thôi.
Bà cụ Trần hơi nghi ngờ cuộc sống, hỏi: “Giá nhà ở Bắc Kinh và ở quê chênh lệch nhiều như vậy sao? Vậy bốn căn nhà ngói khang trang mà cha của cháu mua ở công xã, sân cũng to, còn chưa đến một ngàn đồng nữa! Các cháu mua căn nhà cũ đó đã được xây bao nhiêu năm rồi, mà còn dám đòi tận mười lăm ngàn đồng chứ!
“Không phải là thấy các cháu con nít con nôi, cái gì cũng đều không hiểu nên mới lừa gạt hai đứa tụi cháu đó chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây