Vu Bằng Phi cởi mở cười cười: "Anh thích ăn hết, thèm nhất là thịt, lát nữa anh sẽ ăn thật nhiều."
Rồi quay đầu lại nhìn Sở Tầm: "Thằng nhóc nhà cậu bị thương à?"
"Vết thương nhẹ thôi." Hai người đập vai nhau, vừa nói vừa cười, bầu không khí rất hài hòa.
Trần Thanh Di lại gọi anh Trương ăn cùng, sức ăn của người làm lính luôn không khiến người khác phải thất vọng, hai nồi bánh bao thịt đều hết sạch.
Trần Thanh Di vô cùng hài lòng, nếu thừa lại, thì thật lãng phí đồ ăn, cầm về thì lại ngại mất công.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây