Sở Tầm muốn giữ cô lại nhưng cô không hề quay đầu.
Tưởng Kiến Nghiệp hừ một tiếng: “Vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Không đợi Sở Tầm trừng mắt với mình, anh ta đã đội mũ vào, kéo áo lên, đắc ý bỏ đi. Anh ta phải gọi điện cho vợ và mẹ vợ. Còn về phần nói chuyện gì…
Trong phòng còn lại bốn người đàn ông nhìn nhau, một cái xác ướp cứng ngắc giơ cánh tay lên, vẫy tay gọi Trần Thanh Tùng, hai người chung một sư đoàn nên đã từng gặp nhau, Trần Thanh Tùng lại đó hỏi han mấy câu.
Người này lắc cánh tay bị bó dày cộm, rụt rè liếc nhìn Sở Tầm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây