Trần Trường Ba rít một tiếng, giơ tay lên sờ sờ khóe miệng: “Kêu cái gì, muốn để cho người ta nghe thấy à, vào nhà đi!
Trong lòng suy nghĩ mình nên xin nghỉ dài hạn, đi làm như này rất mất mặt.
Vào nhà, Dương Thục Đình lại dồn dập hỏi tới. Trần Trường Ba tự mình lấy hòm thuốc ra, mới nhớ hòm thuốc này là con gái mua cho.
Trong lòng lại dâng lên cảm khó chịu, bất lực xua xua tay: “Mặc kệ anh, chỉ là bị thương ngoài da, trông hơi đáng sợ mà thôi.
Rồi lại bảo bà ta mang đồ ăn lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây