"Ôi trời! Bà tuổi này rồi, thế mà còn tè ra quần à?" Trần Thanh Di chán ghét bịt mũi lại.
"Hôi chết tôi rồi, Lão Tam, chúng ta đi thôi, nhìn bà cô này buồn nôn quá."
Vừa dứt lời, Trần Thanh Di và Trần Thanh Phong giống như ngựa đứt dây cương, thoáng cái đã biến mất khỏi rừng cây.
"Huhu, Trường Ba, anh sao rồi? Anh mau tỉnh dậy đi."
Thấy người đã đi rồi, Dương Thục Đình thở phào một hơi, ngã ngồi trên mặt đất, sững sờ trong chốc lát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây