“Thế còn chờ gì nữa? Chúng ta mau đi xem đi! Các thím đang ngồi dưới gốc cây đứng bật dậy rồi chạy mất. Bác gái Trương và thím Phùng cũng muốn xem trò vui nên theo sau.
Chỉ khổ cho Trần Thanh Di, cô vừa muốn xem trò vui vừa phải giả vờ e thẹn. Chỉ có thể bất lực ngồi đây một mình, ngay cả Phúc Bảo cũng đã chạy từ lâu rồi.
Đợi gần nửa tiếng vẫn không có ai quay lại, lúc này cô không nhịn được nữa nên lang thang đi dạo đến các nhà lân cận.
Ồ trời, thảo nào không có ai quay lại, cuộc chiến còn chưa kết thúc nữa! Ngoài cổng không có ai, sân hai nhà hàng xóm chật kín người, chậc, mặt chính ủy và trung đoàn trưởng đều xanh như lá chuối. Đuổi cũng không chịu đi, một nhóm các dì các thím, dù có hò hét cỡ nào cũng không chịu di chuyển.
Lại nhìn sang Phúc Bảo, Trần Thanh Di ngẩng đầu nhìn xung quanh một lượt, tìm thấy nó trên một cái cây nhỏ trong sân. Nó nghiêng đầu, vỗ vỗ cánh, trông có vẻ rất phấn khích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây