Khóe miệng của Dương Thục Đình co giật, kéo ra một nụ cười xấu hổ.
"Tiểu Di, dì..."
"Đừng giải thích, xem dì ấm ức chưa kìa."
Trần Thanh Di chặn ngang lời bà ta: "Nói đi, cố ý gọi con đến đây là vì chuyện gì?"
"Lấy giấy cho con lau tay với, quả đào này thật ngọt, lại mọng nước, so với đào mua ở đông bắc thì ngon hơn. Mẹ con đến nơi này cũng được ăn khá nhiều hoa quả nên con thấy gương mặt cũng trắng thêm một chút. Ủa? Dương Thục Đình, sao dì vẫn còn đen như vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây