Khi xuống xe, đã có vài người chen chúc trước cửa, đầu tóc lộn xộn, quần áo cũng xộc xệch xiêu xiêu vẹo vẹo, giày cũng bị dẫm lên không biết bao nhiêu lần.
Xuống xe, mấy người lao lực loay hoay xách hành lý đi, đi đến tiệm cơm quốc doanh ở gần đó ăn một bữa no nê.
Sau đó không ngừng lại mà lên xe lửa, đi về hướng đông.
"Phù... Cuối cùng cũng tới nơi!
Trần Thanh Di thở phào nhẹ nhõm, chờ đến lúc có thể ngồi máy bay, cô tuyệt đối sẽ không đi xe lửa bao giờ nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây