Thím Xuân Miêu đã nghe thấy lời đồn, tức giận tới nỗi không buồn quẹt hộp diêm nữa, lập tức mang theo tâm trạng tức như điên chạy tới nhà Trần Thanh Di.
Sau khi vén rèm cửa lên thì tranh cãi đã xuất hiện.
"Hương Mai, bà còn có tâm trạng nấu cơm, bà không nghe nói à, cả đại đội đều đang đồn là con nhỏ hạ tiện Tiền Tiểu Lan bảo Tiểu Di nhà ta từ bỏ cơ hội vào đại học công nông binh, tặng cho người khác, làm một tấm gương tốt. Cô ta là cái thá gì, làm bộ làm tịch như con nai tơ. Đây không phải là giẫm đạp thanh danh của Tiểu Di nhà ta sao? Mồm miệng chỉ mở ra nói mấy lời là đã muốn để chúng ta nhường cơ hội này. Còn cô ta thì được thanh danh tốt, lòng dạ quá xấu xa, bà nói sao trước kia tôi không phát hiện chứ. Hương Mai, bà không thể cứ thế cho qua, phải đi tìm Phùng Thúy Hoa nói mấy lời. Quan huyện tỉnh này thấy chúng ta dễ ức hiếp quá mà."
Triệu Hương Mai cười mỉm, kéo Xuân Miêu ngồi xuống ghế, nói: "Bớt giận, lại đây, ăn thịt viên củ cải. Tôi vừa làm xong, mấy ngày nay Tiểu Di cứ làm rùm beng đòi ăn, nhưng tôi mãi mà không có thời gian rảnh. Bên trong còn để thêm cà rốt, đậu hũ, cơm gạo, vừa thơm vừa mềm. Mới vừa ra nồi, vẫn còn nóng hổi, mau nếm thử, xem tay nghề của tôi có tiến bộ hay không."
Triệu Hương Mai nói rồi múc một chén nhỏ thịt viên chiên đầy ắp cho bà ấy. Thơm thơm béo ngậy, ngửi là biết ngon.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây