“Anh biết tôi đang hỏi cái gì mà. Anh đừng giả vờ không biết tôi đang nói, giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt cho qua. Anh trả lời tôi đi…
Ở trong mắt của bà ta, dáng vẻ né tránh nói chuyện với mình của Trần Trường Ba chính là ông ta đang lười phản ứng với bà ta và mất kiên nhẫn với bà ta, càng là biểu hiện của sự hối hận. Điều này kích thích những dây thần kinh yếu ớt và nhạy cảm của bà ta thật sâu sắc. Trái tim của bà ta đập thình thịch và sắc mặt cũng tái nhợt hơn một chút.
“Cô lại nổi điên cái gì nữa vậy? Trần Trường Ba cũng phát cáu lên, ông ta đột nhiên ném tách trà xuống đất.
“Cô đủ chưa? Tôi hỏi cô đã quậy đủ chưa hả! Rốt cuộc là cô muốn làm gì! Cuộc sống bình thường thì cô không chịu, cô vừa mới về là lại bắt đầu quậy không ngừng nghỉ, một ngày không cãi nhau thì cô lại cảm thấy khó chịu. Tôi đi làm bận rộn suốt cả ngày, bụng đang đói cồn cào mà còn phải ở đây nói chuyện vô bổ với cô nữa. Làm sao tôi biết cô đang hỏi cái gì cơ chứ? Cô muốn hỏi cái gì thì phải nói ra rõ ràng chứ, còn không muốn thì cô về phòng của mình đi! Dương Thục Đình, tính tình của Trần Trường Ba này là quá tốt rồi. Cô có thể xem thử ở khu người nhà này xem, có ông chồng nào được như tôi giúp vợ rửa chén và giặt quần áo mỗi khi rảnh rỗi đâu chứ. Sau khi nhận được lương, tôi đi mua kem dưỡng da, quần áo và giày cho cô nữa. Tôi không yêu cầu cô đi ra ngoài làm việc kiếm tiền, chỉ cần cô ở nhà nấu cơm, giặt quần áo và dọn dẹp nhà cửa giống như những người vợ quân nhân khác là được. Yêu cầu này của tôi không quá cao, phải không? Nhưng cô nhìn cô xem… Cơm không chịu nấu, nhà cửa cũng không chịu dọn dẹp và thậm chí là con cái cũng không chịu dạy dỗ. Không có việc gì thì cô cứ rống to lên thôi. Hai chúng ta là hai vợ chồng, cô có cái gì muốn nói mà không thể nói thẳng với tôi, hả? Cô càng muốn tôi đoán, nhưng tôi lại không phải là con giun ở trong bụng của cô nên đâu thể đoán ra được. Mỗi ngày, công việc của tôi đều bận rộn muốn chết, cô có thể học hỏi chị dâu và đừng vô cớ gây sự như thế nữa được không? Thậm chí việc Triệu Giai Nhu làm tôi mất hết mặt mũi và bị giáng chức, tôi có bởi vì chuyện đó mà nói gì cô hay chưa? Tôi có động vào một đầu ngón tay của cô chưa? Cô đặt tay lên ngực tự hỏi xem tôi đối xử với cô còn chưa đủ tốt hay sao, cô còn muốn như thế nào nữa! Cô muốn cưỡi lên trên đầu tôi để ị phân, có phải hay không?
Trần Trường Ba trút hết tất cả những lời mà ông ta đè nén bấy lâu ở trong lòng chỉ trong một hơi, ông ta nói đầy sảng khoái và vui sướng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây