Tiền Hà Hoa ngước đôi mắt tam giác lên, cười nhạo một tiếng: “Dương Thục Đình, bây giờ tôi mới phát hiện cô thú vị thật đấy! Con gái cô phạm sai lầm phải xuống nông trường, giống như đi vào ngồi tù vậy, mà sao cô còn có thể lên mặt chứ? Làm nhân viên ghi điểm cũng đáng khoe khoang! Còn nói tính cách tốt, thật sự khiến cho người ta cười đến rụng răng, tôi cười đến nỗi sắp chảy nước mắt rồi này! Sợ là tới nông thôn khiến đầu óc cô úng nước rồi phải không? Đổi lại là tôi, còn không tiện nhắc tới ấy chứ. Thế mà cô còn mang vẻ mặt tự hào, luôn miệng nhắc tới Triệu Giai Nhu. Tôi khinh! Mắc cỡ chết đi được!
Trước đây cả nhà Tiền Hà Hoa là tay sai của nhà họ Dương, rồi nhà họ Dương bị rớt đài, tuy rằng lúc ấy không liên lụy đến nhà bà ta, nhưng sau đó cũng bị người ta gây trở ngại.
Công việc của chồng rất không thuận lợi, nếu cứ để như vậy thì sợ rằng sẽ bị giải ngũ.
Ai bảo trước đây ỷ vào nhà họ Dương mà đắc tội với người ta chứ!
Thế là trước kia Tiền Hà Hoa nịnh nọt Dương Thục Đình bao nhiêu thì bây giờ căm hận bà ta bấy nhiêu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây