Phúc Bảo vui ngất trời, nó còn nói thêm: "Nhanh lên, đừng lười biếng."
"Ai thế, đi ra đây, ban ngày ban mặt đừng giả quỷ để dọa người."
Dương Thục Đình bỗng cảm thấy u ám, gió bốn phía thổi vào bà ta đều là gió lạnh, nhất là khi nhìn thấy một gò đất nhỏ cách đó không xa, phía trước gò đất còn có tấm bia đá.
Trong nháy mắt, trong đầu bà ta tất cả đều là hình ảnh gặp ma ngày đó ở tỉnh Vân Nam.
Trong đầu rất u ám, có giọng của cha ruột Triệu Giai Nhu, giống như gọi bà ta xuống đó với ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây