“Ha hả…
Trần Trường Ba giận tức mức cười, nói: “Ở nông thôn, hai mươi đã đủ rồi, chúng ta được hơn hai mươi không đủ sao?
“Sáu mươi là quyết định của tôi, không thể thay đổi được! Là phần mà một người làm cha như tôi phải xin lỗi bọn họ, vì sao lại phải xin lỗi, không phải cô cũng có phần hay sao? Nếu cô còn tiếp tục không muốn thì cô cũng phải nhịn đi!
“Anh? Dương Thục Đình đột nhiên ngẩng đầu lên, bà ta tức đến mức vành mắt đỏ hoe, nói: “Anh đang trách tôi sao?
“Anh dựa vào cái gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây