Trần Thanh Liễu lắc lư từ trong phòng mình ra, cô ta khinh thường: "Mẹ, mẹ còn chưa nhìn ra sao, bây giờ bà nội con, ông nội con, thậm chí cả nhà chú ba đều khinh thường chúng ta. Mẹ đừng sán lại người ta, chưa đủ mất mặt, chưa đủ xấu hổ sao? Bọn họ không biết điều, sau này chúng ta cũng không quan tâm bọn họ. Không phải chỉ là mứt quả thôi sao, chờ con kiếm được tiền, mua bao nhiêu mứt quả mà không được chứ."
Trần Thanh Liễu cũng rất tức giận, cùng là cháu gái, một mình người ta một cây, bốn người bọn họ một cây, sỉ nhục ai thế?
Trần Thắng Nam nằm trên giường, cô ta xoay người vào tường, sau đó mới bày ra vẻ mặt khinh bỉ, em gái cô ta đúng là một cực phẩm.
Còn suy nghĩ, chính mình là thứ gì còn không biết, con dơi trên người sắp rụng lông, mà vẫn không rõ bản thân là con chim gì.
Cô ta không thích nhất là người không biết thân phận địa vị của mình ở đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây