Sau năm, sáu phút đạp xe hùng hục và ra khỏi tầm mắt của mọi người, Trần Thanh Di lập tức đi chậm lại, tốc độ “nhanh như sên bò.
Quan trọng là cô còn chẳng đi thẳng đường, vặn vặn uốn éo mãi mới đi được hai mét.
Trông giống hình chữ S, như thể vừa mới học đi xe đạp.
Một ông cụ đau lòng nhìn theo, ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng: “Cái xe đạp sáng loáng thế kia, chốc nữa sẽ bị ngã cho xem? Chậc chậc, con nhà ai thế nhỉ, bất cẩn quá. Người vừa gầy vừa cao nhưng lại khoác cái túi lớn thế kia đi hứng chịu gió lạnh. Liệu có đạp nổi không đây?
Ông càng nói thì Trần Thanh Di càng lượn xiên xiên vẹo vẹo. Lúc đạp xe tới một sườn dốc, bịch một tiếng, cô đâm thẳng vào một ụ tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây