Ngô Lão Tứ sợ muốn phát điên, liên tục lắc đầu, nước mũi nước mắt giàn giụa: "Tôi không đi, tôi không đi! Tôi không biết gì cả…"
Như thể chỉ cần đi là sẽ không về được vậy.
Đám đông xôn xao, người thì nói thế này, kẻ thì nói thế kia. Có người còn nói đến chuyện ngồi ghế cọp*, Ngô Lão Tứ nghe xong càng sợ hơn.
*Một kiểu tra tấn trong lịch sử Trung Quốc.
Vương Lệ cũng mềm nhũn chân tay như sợi mì. Không ai dám đỡ cô ta, cô ta tự ngã vật xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây