"Cô nói đi." Lúc này chú công an già không có chút manh mối nào, quanh năm suốt tháng công xã của bọn họ không có vụ án gì, đầu óc ông ấy thật sự không nhanh nhạy được.
Cô nhóc này nhìn có vẻ thông minh, lại từng gặp bọn buôn người, không chừng sẽ có ý kiến đúng.
Những người khác cũng nhìn về phía Trần Thanh Di.
"Mọi người nói xem dưới tình huống gì, người tỉnh Dư sẽ chạy đến chỗ chúng ta cách xa như vậy, bây giờ còn đang là mùa đông. Đặc biệt đến đây để bắt người thì không thực tế, người như bọn họ chắc chắn sẽ quen thuộc đường. Tôi lớn như vậy, đây là lần đầu tiên nghe nói có người buôn lậu! Tuổi và cách nói chuyện của người kia cũng không giống người xấu, bọn họ có thể đến thăm họ hàng. Thăm họ hàng trước Tết sao, vậy thì vội vàng quá rồi! Có thể là bọn họ đến thăm con, sau khi đến thì không nhịn được ngứa tay... Chúng ta có thể kiểm tra xem trong các thanh niên trí thức đến công xã có người nào đến từ tỉnh Dư không, thanh niên trí thức mà đến rất lâu rồi, gia đình nhớ không chịu được, hay là có thể thanh niên đó bị thương ở đây, hoặc là kết hôn! Những cha mẹ rất dễ đến vào những trường hợp này."
Thật ra Trần Thanh Di vẫn còn nghi vấn, nếu đến thăm con, ở viện thanh niên trí thức là được rồi, hoặc là ở nhờ nhà đồng hương cũng không phải không thể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây