Chưa kể là Ngô Hữu Đức không còn giữ chức đại đội trưởng, mà vẫn muốn mang tiếng là đôi giày rách nữa à. Còn về phần Tiền Hồng Anh và ba cô con dâu ở phía trên, bọn họ cũng không phải là người dễ đối phó. Đặc biệt là vợ thằng ba, ngày nào cũng chỉ biết chải chuốt, còn ham ăn biếng làm và chỉ biết lợi dụng người khác thôi.
Điều quan trọng nhất là Ngô Lão Tứ cũng không quá xuất sắc, chính là một người rất bình thường. Anh ta có vẻ ngoài bình thường, tính cách bình thường và cũng không siêng năng cho lắm.
Trần Thanh Tùng quan sát dáng vẻ tám chuyện của cô, cậu cười nói: “Là một thanh niên trí thức, cô ta vừa mới xuống dưới đây thôi. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra nữa, cô ta lên núi vào mùa đông để đi kiếm củi. Cô ta tới núi Ma Đát, đại đội trưởng tập hợp người lại đi tìm cô ta. Thằng tư nhà họ Ngô đã tìm được người trước, sau đó hai người thường xuyên qua lại với nhau. Không biết sao mà hai người yêu nhau luôn.
Trần Thanh Di cảm thấy trong chuyện này có gì đó không ổn. Đang lúc thời tiết vào mùa đông, tay còn khó duỗi ra bên ngoài thì có mấy ai leo lên núi cơ chứ? Cho dù là có đi chăng nữa, tuyệt đối là chẳng có ai chịu đi một mình lên núi như thế đâu. Chắc chắn là nữ thanh niên trí thức này đã bị người khác gài bẫy rồi.
Có lẽ những người trong viện thanh niên trí thức mới làm những việc không tốt cho cả trai lẫn gái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây