Biết Điền Tư Tư không bị ức hiếp, Trần Thanh Di muốn kiếm chỗ nào đó để gọi điện về nhà.
Vải và nấm lần trước gửi bưu điện chắc cũng đã tới nơi rồi.
Cô định lên thị trấn gọi điện, gọi điện ở quân khu kiểu gì cũng sẽ có người nghe thấy, thật mất tự nhiên, nghe nói nghe lén điện thoại là chuyện thường ngày ở đây.
“Em đi đâu vậy?
Một giọng nói đột ngột cất lên làm Trần Thanh Di sợ giật nảy mình, quay ngoắt đầu lại: “Anh, anh ở đây từ khi nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây