Chờ Trần Thanh Phong mặc quần áo tử tế, chuẩn bị tinh thần xong xuôi, Trần Trường Ba đã ngồi vào bàn. Ông ta đã gội đầu, cạo râu, thay quần áo sạch, thật sự có khí chất của một ông chú u sầu, hèn gì Dương Thục Đình có thể vừa ý ông ta.
Trần Thanh Di đi bới cơm, Trần Thanh Phong xé thịt gà, bởi vì hai người không biết mình ngủ đến mấy giờ sẽ tỉnh nên không chặt gà sẵn mà để nguyên con nấu cháo. Như vậy sẽ không đến nỗi chưng quá lâu làm gà bị bở. Lúc múc ra, cô còn rắc thêm kỷ tử vào, nhìn rất hấp dẫn.
Trần Thanh Phong ra vẻ như do dự một giây, sau đó gắp một cái đùi gà lớn bỏ vào trong chén Trần Trường Ba: "Mấy ngày nay cha gầy đi không ít. Tại sao thế ạ, dì Dương không đem cơm cho cha sao? Không phải con nói này nói nọ, nhưng dì cũng chỉ là một người trong đoàn văn công, cũng chưa đến mức quá ưu tú hay quá xinh đẹp, sao cha cứ phải chạy theo dì như thế chứ? Cưới nhau chứ không phải mua bán, cái này phải hợp tình hợp lý, con còn hiểu mà sao cha không hiểu? Cha không cần quá nuông chiều dì đâu, lỡ tạo thành tật xấu thì sau này không phải người chịu khổ chịu tội là cha sao?"
Nghe chất giọng hơi ngại ngừng lại che giấu sự quan tâm này, ai có thể không cảm động, Trần Trường Ba cũng chạy không thoát.
Trần Thanh Phong tiếp tục xé thịt, làm như không chú ý đến ánh mắt long lanh của người nào đó: "Còn có nhà họ Dương nữa, cha không phải nhịn bọn họ. Còn dám đánh rắm trong quan tài, quái gở kỳ cục, cha về thì để con và Tiểu Di nói chuyện, cho cha xem bọn con có xử lý được cái nhà đó hay không."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây