Mà Trần Giai Hách vẫn còn nhỏ, nghe xong lập tức chảy nước mắt.
“Chị nói dối, tôi cũng họ Trần! Còn lâu tôi mới phải đi nhặt ve chai! Mẹ tôi nhất định sẽ không đồng ý.
Trần Thanh Di thay đổi tư thế, nghịch móng tay mình, chậc một tiếng:
“Chậc… Đáng thương quá đi, cha của cậu là liệt sĩ phải không? Ông ấy chỉ có hai đứa con là cậu và Trần Giai Nhu thôi đúng không? Sau đó hai người còn đi sửa lại họ. Đây không phải đang khiến cha của mình bị tuyệt hậu sao? Cậu và cô chị của mình thật là vô tâm, không sợ nửa đêm cha tới tìm hai người à? Còn cả mẹ cậu nữa, bà ta chỉ quan tâm việc ăn sung mặc sướng, đâu có thèm để tâm tới cha của cậu. Tôi nghĩ mà thấy đau lòng giùm luôn ấy! Buồn cho cha cậu quá, thật không đáng tí nào! Haiz, chuyện này cũng cần phải trách cha tôi nữa, cha cậu là liệt sĩ, là anh hùng, giúp anh hùng nuôi con không công thì không sao, nhưng lại còn muốn mẹ cậu bán thân nữa.
Họ của cha ruột đang yên lành mà thích cái lại sửa sang họ tên cặn bã Trần Trường Ba.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây