“Dậy đi! Dậy đi chú ơi! Chú, chú xem xem mấy giờ rồi kìa, năm giờ đến nơi rồi sao chú còn chưa dậy nữa?
Trần Thanh Di tràn đầy sức sống đứng bên cửa sổ, tay phải cầm chậu nhôm, tay trái cầm thanh gỗ, bắt đầu gõ ầm ầm.
“Chú mau dậy nấu ăn đi. Mau lên, đêm qua bà dặn cháu là sáng nay dậy gọi chú dậy nấu ăn. Chú ơi chú, chú ơi, chúuuuuuu…
Ông cụ Trần ba giờ mới ngủ được, giờ đã bị tiếng ồn dựng dậy:...
Không phải tôi, không phải là tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây