Cô cầm muỗng, đút cho Sở Tầm vài muỗng canh gà, vừa đút vừa nói:
“Đói rồi phải không, ăn nhiều vào, đừng ngại đi vệ sinh, lát nữa anh ba của em sẽ đến.”
Sở Tầm nuốt canh gà thơm phức, cảm thấy toàn thân ấm áp, dạ dày cũng dễ chịu hơn nhiều.
“Thật ngại quá, lát nữa có người chăm sóc anh rồi.”
Trần Thanh Di cười: “Sao lại ngại với em làm gì? Anh ấy chăm sóc anh sẽ tiện hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây