Dương Thục Đình sững sờ, cả người đều ngu đi, bà ta cũng chỉ thuận miệng nói một câu mà thôi, tại sao lại đến mức đánh mất luôn cả việc làm thế này.
Trần Thanh Di hít mũi một cái, một mặt đau thương đi ra khỏi khu tập thể.
Vừa đi ra cửa chính thì lập tức dương quang xán lạn, còn vui rạo rực, điều này khiến Dương Thục Đình vẫn luôn theo đuôi cô tức giận đến ngã ngửa.
“Trần Thanh Di!!”
Trần Thanh Di bỗng nhiên quay đầu, hét lớn một tiếng: “Má ơi, mẹ kế đuổi theo tới đánh tôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây