Trần Trường Ba bỗng nhiên đứng lên, ngón tay run rẩy chỉ về phía bà ta: “Bà, bà quá không nói lý, bà dám đi thử xem? Lúc hai ta kết hôn, Tiểu Di không biết trước, lúc đó là con bé và Tiểu Phong đến trùng hợp. Con bé cũng thổ huyết đi vào bệnh viện, vậy mà bà còn oan uổng cho con bé! Khó trách người ta đều nói mẹ kế có tâm địa không tốt, tôi còn tưởng bà là ngoại lệ, hóa ra bà chỉ giả vờ tốt. Lúc đó bà còn giả vờ lo lắng, thậm chí còn lo lắng hơn cả người ba ruột như tôi! Dương Thục Đình à, Dương Thục Đình, trước đó tôi còn thấy là nhà họ Dương không còn. Bà cũng bị mất việc ở đoàn văn công, hơn nữa trong tay còn không có tiền. Triệu Giai Nhu lại tạo ra một đống chuyện rách rưới cho nên bà mới biến thành dáng vẻ hôm nay. Nhưng bây giờ tôi mới phát hiện bà vẫn luôn có dáng vẻ này. Là do lúc trước bà giả vờ quá giỏi, cũng đúng, bà có nhiều anh chị em như vậy, tất cả mấy người bọn họ đều không lớn lên ở nhà họ Dương, hết lần này tới lần khác chỉ có bà ở lại, lòng bà cũng thật nham hiểm.”
Lừa gạt ông ta khiến ông ta tin bà ta là một người yếu đuối không thể tự gánh vác, là một người phụ nữ yếu đuối cần chăm sóc.
“Tôi nham hiểm? Tôi điên? Trước đó con gái ông bắt nạt tôi như thế nào, đã tát tôi như thế nào, ông quên rồi sao?”
Dương Thục Đình cũng tủi thân, người ta kết hôn lần hai đều được hưởng phúc, hết lần này tới lần khác bà ta lại chạy đến chỗ này.
Cuộc sống thật rách rưới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây