Trần Thắng Nam trừng lớn mắt: “Nhận làm con thừa tự? Nhận nuôi thì có ích gì, không phải vẫn không là con của mình sao? Về sau nếu như bất hiếu thì phải làm sao? Lớn tầm này thì cũng đã biết nhớ, sau này cũng chỉ hiếu thuận với ba mẹ ruột mà thôi. Lúc nào thịt chó cũng không thể dính vào người cừu. Con gái thì sao chứ, con gái cũng có thể dưỡng lão cho ba mẹ, không phải thím Hương Mai đang đi theo Tiểu Di sao.”
Ngày nào cũng được ăn ngon mặc tốt, Tiểu Di làm chuyện gì cũng cẩn thận, làm gì cũng nghĩ trước sau.
Lúc này mới tới mấy ngày mà đã được ăn không ít món đặc sắc.
Lúc tan làm khi trời chưa tối thì còn dẫn thím Hương Mai ra ngoài tản bộ, thím Hương Mai vui đến mức không ngậm được miệng.
Con trai cũng không thể nào tỉ mỉ được như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây