Sở Tầm dở khóc dở cười. Anh đã cố tình bước nặng chân hơn, còn ho nhẹ một tiếng, ai ngờ... Anh hơi lo lắng, sợ mình thật sự dọa cô, bèn dịu giọng hỏi: “Đừng sợ, hay là anh xoa đầu cho em nhé?”
Khóe miệng Trần Thanh Di giật giật: “...”
“Em ra ngoài để tình cờ gặp anh đấy.”
Sở Tầm khẽ ho một tiếng, định đưa tay lên xoa đầu Trần Thanh Di cho cô bớt sợ, nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng cành khô bị giẫm lên rất nhỏ. Anh kéo tay Trần Thanh Di, theo bản năng che chở cô phía sau, khẽ suỵt một tiếng: “Có người đến.”
Trần Thanh Di thò đầu ra từ phía sau Sở Tầm, nheo mắt nhìn về phía cổng nhà đại đội trưởng. Người này... lại là Thẩm Hiểu Mai!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây