“Đại đội trưởng không tin thì cứ hỏi những người khác xem, hoặc là hỏi thẳng Tiền Tiểu Lan, xem có phải là nó tự mình thừa nhận hay không.” Ngô Phấn Phương là bạn thân với thím Vân, lúc nào cũng bênh vực nhau.
“Hừ!” Thím Vân lại hừ lạnh một tiếng: “Bà ta đương nhiên là chê thầy Cố rồi, người ta nhắm trúng con rể ngon hơn rồi.” Nhìn sắc mặt trắng bệch của Tiền Tiểu Lan, bà ấy cũng không nói thẳng ra, dù sao thì thanh danh của con gái nhà người ta cũng rất quan trọng.
Trần Thanh Di nghe vậy thì giật thót tim, chớp chớp mắt, nhớ lại ánh mắt lúc nãy của thím Vân nhìn cô...
Phùng Thúy Hoa nghe vậy thì cuống cuồng, định xông lên đạp cho thím Vân một cái, nhưng thím Vân đã sớm đề phòng, né sang một bên.
Bà ta kêu gào: “Đại đội trưởng, ông thấy chưa? Mọi người đều thấy rồi đấy, bà ta lại muốn đánh người kìa. Lợi dụng thân phận người nhà cán bộ để tùy tiện đánh đập xã viên chúng tôi. Đại đội trưởng, ông có quản hay không? Ông không quản thì tôi lên công xã tìm bí thư đòi lại công bằng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây