“Tháng trước đòi váy liền, nói mùa hè đến, còn đòi hai cái, tháng này đòi áo. Tháng sau không biết lại đòi cái gì nữa! Nó ở nông thôn, mặt hướng đất, lưng hướng trời. Tôi không hiểu nổi, nó ăn diện cho ai xem? Muốn lên trời à! ! Tôi có một đứa con gái riêng như vậy, thật là... muốn mạng. Ai hiểu cho nỗi khổ của tôi, bị một đứa con đè không thở nổi. Khóc cũng không chỗ để khóc. Chưa được mấy ngày lại gọi điện, dỗ cho anh mặt mày hớn hở, đồ tốt đều cho nó! ! Còn tôi thì sao, tôi và Tiểu Hách thì sao, uống gió tây bắc!”
Tức chết mà, Dương Thục Đình xoa ngực, nước mắt đầm đìa, rất là đau khổ.
Người đàn ông trước mặt xem trọng con cái.
Hết lần này tới lần khác, bụng bà ta lại yếu kém, bà ta uống thuốc, buổi tối cũng cố gắng, đến giờ vẫn không có chút động tĩnh.
Hít, sẽ không phải bà ta lớn tuổi... Không thể nào! !
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây