Trên mặt lại mím môi, vành mắt dần dần đỏ lên, mắt ngậm đầy nước mắt.
“Chúng ta không phải bạn tốt sao, sao cô có thể nói tôi như vậy.”
Kế đó khuôn mặt đầy cô đơn nói: “Cho dù tôi thích thật thì sao, bây giờ cả người tôi bẩn thỉu. Mặt bị gió thổi đen đuốc, danh tiếng cũng khó nghe, làm sao mà xứng! Tôi tự biết mình. Nếu nói, đại đội chúng ta cũng chỉ có Trần Thanh Di là xứng, xinh đẹp, điều kiện tốt. Sợ là Sở Hằng cũng có ý đó, thấy ngày ngày chạy đến đó. Chẳng qua là tôi thấy tiếc thay cô, hai người là chị em họ, cô ta có thể, sao cô lại không thể? Thích thì phải thể hiện ra. Chúng ta là con gái có học thời đại mới, không thể giống các bác gái trong thôn, suy nghĩ cứng nhắc. Vẫn nói nữ theo đuổi nam cách một tầng sa. Tôi không có cơ hội, liền muốn để cô được thỏa mong muốn, dù sao chỉ cần chỉ cần không phải Trần Thanh Di, ai cũng được.”
Trần Thanh Liễu vốn không tin một câu nào, Triệu Giai Nhu rất giỏi giả bộ.
Tâm tư xấu bao nhiêu, cô ta rất rõ, nhưng khi cô ả nói chỉ cần không phải Trần Thanh Di là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây