Những người đang xem ở đây, có người đã đến hai ba lần rồi vẫn chưa quyết định, cô ấy dám chắc cô gái nhỏ này chưa từng đến, xinh đẹp như vậy, nếu đến rồi thì cô ấy không thể không có chút ấn tượng.
Trần Thanh Di lấy tiền và phiếu ra đưa cho cô ấy, cười nói: “Chị ơi, của chị đây ạ.”
Nhân viên bán hàng nhanh chóng xuất hóa đơn, Trần Thanh Di vui vẻ, hạ giọng: “Chị ơi, chị có quen ai giao hàng không?”
Nhân viên bán hàng sững người, sau đó nhìn trước ngó sau, thấy không có ai mới nhỏ giọng nói: “Có, cô muốn giao đến đâu?”
“Ga tàu hỏa.” Máy may là vật dụng cồng kềnh, đi xe khách không tiện, đi tàu hỏa thì tốt hơn. Lúc một giờ mười lăm chiều có một chuyến tàu, cô thường xuyên nhìn thấy khi đi giao đồ cho Lữ Quế Hoa. Đi từ thị trấn đến ga tàu mất khoảng mười hai giờ bốn mươi phút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây