Vừa nghe thấy chữ “tiền”, mắt bà Trần đã sáng lên, bà ấy nhìn chằm chằm vào con trai út, chỉ thiếu điều đưa tay ra xin.
Trần Trường Hải: “...!!” Tại sao anh lại đi làm sớm mười phút chứ? Tất cả là tại con gái nhỏ quá mè nheo.
“Trần Lão Tứ, anh mau lên đi, mau thể hiện đi, để chúng tôi còn đi chợ. Đừng để đồ tốt trên chợ bị bán hết mất.”
Bà Triệu liên tục thúc giục, bà Trần nhìn tràn ngập hy vọng, không còn cách nào khác, Trần Trường Hải đành phải móc ra hai đồng từ túi áo ra.
Bà Trần lập tức giật lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây