Ở đại đội anh ta còn không chịu đựng nổi, huống chi là nông trường, nghe nói đó không phải là nơi dành cho con người.
Chân Lý Thừa Bình mềm nhũn như bún.
Sắc mặt trắng bệch, giữa mùa đông mà trán lại toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
“Trần Thanh Di, tôi chỉ cãi nhau vài câu với cô, sao cô lại ra tay độc ác như vậy!”
“Anh đừng có vu khống, tôi luôn ở cùng mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây