Triệu Giai Nhu vừa khóc, tôi đã muốn ôm vào lòng dỗ dành an ủi.
Khóc đến mức chân tôi cũng mềm nhũn ra rồi.”
“Đúng vậy!” Thím Vân cũng hùa theo: “Còn nhỏ tuổi mà đã có cái điệu bộ đó, chậc chậc...
Hương Mai này, chẳng trách cô không bì kịp, mẹ cô ta còn không biết lẳng lơ đến mức nào!”
“Lại còn giọng nói ngọt ngào như mật ong, nghe mà đầu óc tôi như biến thành cháo.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây