“Ngài Tôn, cháu nên vào xem thử. Dù sao cô ấy cũng là chị gái cháu. Cháu là một người lương thiện, tuy nói năng có chút khó nghe nhưng thật ra rất mềm lòng. Làm sao cháu có thể để cô ấy trong phòng cấp cứu một mình được chứ? Mặc dù nhiều lần cô ấy muốn làm hại danh tiếng của cháu, nhưng là một người luôn may mắn và tốt bụng, cháu sẽ không trách cô ấy. Cháu hiện tại vẫn ổn, nhưng nếu cháu không quan tâm cô ấy, mẹ kế của cháu sẽ không vui. Mà nếu để mẹ kế không vui...ba tôi...”
Cô ngập ngừng nói với vẻ mặt bối rối, để lại khoảng trống cho mọi người thỏa sức tưởng tượng.
Người xem cũng đã hiểu được đại khái.
Hai chữ “mẹ kế” cũng đủ cho mọi người bổ não.
Lúc này, mọi người có một sự ác ý không nhỏ dành cho mẹ kế, khi nhắc đến mẹ kế, họ đều nghĩ đến vở kịch bắp cải vàng dưới đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây